Nghệ thuật hàn lâm? Muốn "chạm" vào thì trước hết hãy chìa tay ra
- pan.hanoigrapevine
- Nov 5, 2019
- 3 min read
Người viết: Mi Nguyen
Lần đầu tham gia với tư cách là thành viên PAN (Proactive Audience Network - Mạng lưới Khán giả Tích cực), tôi có cơ hội được xem các nghệ sĩ múa Ballet luyện tập vở Hồ Thiên Nga ở Nhà hát Nhạc Vũ Kịch. Đây cũng là lần đầu tiên, tôi được tiếp xúc với Ballet - môn nghệ thuật được mệnh danh là "hàn lâm", "không dành cho đại chúng" - ở một khoảng cách gần đến thế.
Và không biết có phải vì khoảng cách quá gần hay không, mà tôi thấy Ballet không còn cao siêu vời vợi như những gì mình tưởng tượng trước đó.
Tôi thấy một nữ chính Thu Huệ hóa thân thành nàng thiên nga trắng Odette xinh đẹp, uyển chuyển khi tiếng nhạc vang khắp khán phòng. Tôi cũng thấy một Thu Huệ nằm vật ra sàn, mồ hôi nhễ nhại, ngón chân đầy urgo khi tiếng nhạc tạm lắng…


Tôi thấy một nam chính Đàm Hàn Giang dù chưa khoác lên mình trang phục biểu diễn của Hoàng tử Siegfried, nhưng biểu cảm khi hạnh phúc lúc bi thương, khi đắm say lúc dằn vặt… thì luôn hiện hữu trên khuôn mặt. Tôi cũng thấy một Đàm Hàn Giang khi tạm rời khỏi sàn tập với tấm lưng ướt đẫm và nét mặt vội vàng luống cuống tìm một bình còn nước để kịp uống trước khi quay lại với cảnh ngay kế tiếp…

Tôi thấy những chiếc phéc-mơ-tuya kéo vội, tôi thấy ngổn ngang những kẹp tóc, urgo, tôi thấy những hàng lối còn chưa thẳng, những cánh tay giơ chưa đủ cao… Và, bỗng trong một khoảnh khắc nào đó, tôi thấy, khoảng cách giữa một đứa thưởng thức nghệ thuật nông cạn như tôi, với thứ nghệ thuật hàn lâm kia, giờ đây chỉ còn là khoảng cách của một cái chìa tay. Một cái chìa tay để đưa một mẩu khăn giấy, một chai nước, hay chỉ đơn giản là một cái chìa tay để cổ vũ tinh thần, để người nghệ sĩ đang đổ mồ hôi trên sàn tập kia biết được những nỗ lực của họ đang "chạm" đến những người xem như chúng tôi.
Không chỉ có những hình ảnh hoàn hảo khi hóa thân vào nhân vật dưới ánh đèn sân khấu, tôi được quan sát những người nghệ sĩ múa ở những góc mà ánh đèn sân khấu không thể vươn tới. Những góc mà nếu bạn chỉ bỏ ra 500 - 1 triệu để mua được tấm vé thưởng thức một vở diễn trọn vẹn trong lấp loáng ánh đèn của Nhà hát Lớn ngày 12-13.10 tới đây, dù bạn có không rời mắt khỏi sân khấu trong suốt 2 tiếng 50’ của vở diễn, dù có chăm chú cách mấy, bạn vẫn bỏ lỡ. Đương nhiên, không ai mong bỏ ra một số tiền không nhỏ để xem những thứ chưa hoàn hảo. Bạn có quyền, và bạn hoàn toàn xứng đáng để được xem những bước nhảy chuẩn chỉnh, uyển chuyển của các vũ công trên sân khấu với sự hòa quyện tuyệt với của ánh sáng, âm nhạc. Nhưng tôi tin chắc, nếu được chứng kiến cả những sự chưa hoàn hảo trong quá trình tập luyện kia, bạn sẽ thấy màn biểu diễn hoàn hảo bạn thưởng thức trên sân khấu còn đáng giá và đáng trân trọng hơn rất nhiều lần.

Comments