top of page

Đa thức - một tiếng gọi rất tình



Đối với tôi, một vở múa thành công là khi nó có thể khiến cho người xem tập trung và thưởng thức một cách tự nhiên nhất. Nó cuốn hút khán giả bởi: hoặc dòng năng lượng của diễn viên, hoặc những chuyển động hình thể độc đáo và ấn tượng, hoặc bởi âm thanh và màu sắc tinh tế; nhưng nhất định sẽ không phải việc liên tục đưa ra những câu hỏi đầy lý tính: rốt cuộc thì diễn viên đang làm gì trên sân khấu? Họ đang muốn thể hiện điều gì? Những câu hỏi ấy, được đặt ra sau khi người ta cảm xong vở diễn thì vẫn hơn.

"Đa thức" - trong buổi công diễn của mình - với tôi là đã thành công.

Những phút đầu tiên của vở diễn, những câu hát của một người mẹ Tây Nguyên vang lên cũng như nhiều hình ảnh được diễn tả trong suốt vở diễn khơi gợi về các mối quan hệ khăng khít của con người khiến cho buổi tối hôm đó tôi thấy nhớ nhà và nhớ một quãng thời gian không tên gần giống như thời thơ ấu. Một ngôi nhà mình được ấp ủ và bao bọc, một quãng đời đầy đủ cảm xúc hỷ, nộ, ái, ố nhưng lại không làm ta phải xét nét nhiều. Biên đạo và các diễn viên của vở diễn giúp tôi cảm được cái đó, một cách tự nhiên, từ cảm xúc đến cảm xúc. Nó rất khác với việc ta đang nhìn một hình ảnh và cố phải suy đoán ý nghĩa bên trong của từng hình ảnh ấy. Bằng sự tập trung và chuyển hóa của mình, các diễn viên thực sự khiến tôi cảm thấy yêu họ rất nhiều. Yêu cái dòng chảy mà mọi người đang tạo ra rồi đưa tới người xem, yêu cách họ dẫn dắt mình vào thế giới cảm xúc mà họ đang sống trong ấy. Tôi yêu cả người diễn viên trên sân khấu và cả nhân vật (vật thể) họ đang hóa thân vào, tại thời khắc hai cá thể ấy nhập làm một. Có những lúc, chuyển động ấy có sức nặng đến mức cũng khiến mình cũng run rẩy, quặn xoắn theo: Đó là lúc anh Thành còn lại một mình trong không gian và bắt đầu rung giât, là lúc Kim chông chênh, chậm rãi đi qua một lớp người, lúc Kim cầm một cây gậy dài phá cả không gian hay lúc anh Khải và bạn Tư chuyển động với nhau, mướt, quyện vào nhau... Lúc ấy, sự xúc động trong ta là có thật!

Và còn một điều khác khiến cho Đa thức trở nên ấn tượng: Đó là các khối hình được tạo ra liên tục trên sân khấu thực sự rất thú vị và có tính gợi mở tinh tế. Với tôi, khi tạo ra những khối như vậy, diễn viên thực sự đã phải khám phá các ngóc ngách trên cơ thể mình rất kỹ càng, quan sát tự nhiên rất thấu đáo, cũng như thực sự "chạm" thật sâu vào bạn diễn của mình. Và rồi tất cả khiến cho chuyển động cả nhóm là chuyển động của sự chia sẻ cảm xúc và chia sẻ năng lượng - Điều đó làm ta rung động. Đa thức được chính biên đạo mô tả là phương thức làm việc, là cuộc gặp gỡ giữa chuyển động, không gian và âm nhạc. Thế thì cuộc gặp này đã rất thắm và đượm. Tuy nhiên, Đa thức, với mình vẫn có những điểm chưa toàn vẹn.

Đi cùng Đa thức trong một tiếng đồng hồ, đôi khi nó khiến tôi như bị trượt chân rơi vào một con đường khác. Từng phân đoạn, từng con đường đều đẹp đẽ và hấp dẫn, nhưng lúc ngã ấy khiến cảm xúc của người xem bị thay đổi hơi nhanh, đôi lúc là cảm thấy chưa đã. Nhiều khi xem, tôi đã nghĩ thầm: "Tôi muốn kéo dài thêm đoạn này một chút nữa!" Có lẽ vở diễn cần bổ sung thêm một vài bậc thang giữa những con đường này thì người xem như tôi sẽ mãn nguyện hơn. Lần trượt thứ hai là khi tâm trí tôi bị lôi khỏi cái không gian đang được diễn viên tạo ra về một nơi được gọi là sân khấu. Sàn diễn này đối với tôi có phần hơi lạnh lùng, lạnh lùng theo nghĩa thơ ơ đối với cái tình của diễn viên. Lạnh lùng nên đôi khi hai bên không hòa được với nhau một cách. Vậy nên cũng có đôi chút tiếc nuối.

Và lần trượt cuối cùng là khi chính một vài diễn viên cũng bị tuột năng lượng ra khỏi mình. Phải thành thật rằng không phải diễn viên nào cũng có cảm xúc như nhau, sức cảm như nhau và khả năng thể hiện như nhau. Một vài ánh mắt bị rơi ra, một vài kết nối bị đứt gãy là đủ khiến khán giả bị gián đoạn.

Nhưng ta hiểu, với điều kiện hạn chế, thời gian ít ỏi, thiếu sót là dễ hiểu. Vậy nên, với tôi, Đa thức vẫn là phần biểu diễn hiếm có, chất lượng và đáng tự hào. Thực lòng cảm ơn và yêu các nghệ sĩ rất nhiều.


Ảnh: H2Q Art & Vu Ngoc Khai (do rất tuân thủ quy tắc không chụp ảnh nên không tóm được khoảnh khắc nào)

 
 
 

Comments


©2019 by pan.hanoigrapevine. Proudly created with Wix.com

bottom of page